CHÚA LÀ NƠI CHÚNG TA MUỐN ĐẾN

Blog post description.

THÔNG ĐIỆP KHÍCH LỆ

7/4/20234 min read

Tại sao chúng ta cần được nhắc về sự thờ phượng là bắt đầu và kết thúc với Chúa, về Chúa, và cho Chúa? Chẳng phải điều này đã quá hiển nhiên rồi sao?

Dường như không phải vậy. Mỗi khi nghĩ về sự thờ phượng, chúng ta thường bắt đầu với điều chúng ta làm. Ý định của chúng ta là cao quý; chúng ta đến với những bài hát, lời cầu nguyện, sự dâng hiến và cả đời sống mình để nói với Chúa Ngài vĩ đại dường nào. Nhưng chúng ta tự cho rằng sự thờ phượng có thể được chấp nhận căn bản nhờ vào sự nỗ lực, lòng thành hay tài năng của mình.

CHÚA

LÀ NƠI

CHÚNG TA MUỐN ĐẾN

Không phải như thế. Sẽ không bao giờ như vậy.
Đúng là sự vinh hiển dành cho Đức Chúa Trời được thấy rõ khi có nhiều người nhóm lại để công bố sự vĩ đại của Ngài, nhưng điều này không làm tăng thêm sự vinh hiển vốn có ấy. Chúa không yêu cầu chúng ta thờ phượng Ngài vì thiếu sót của Ngài nhưng vì sự yếu đuối của chúng ta. Chúng ta cần thờ phượng Chúa. Chúa cũng ra mạng lệnh cho chúng ta thờ phượng Ngài vì sự nhân đức toàn hảo của Ngài yêu cầu như vậy. Tôn thờ bất cứ điều gì khác hơn điều tối cao nghĩa là thờ hình tượng. Và chỉ có Đức Chúa Trời là Đấng Tối Cao.

Thờ phượng là món quà ân sủng của Đức Chúa Trời ban cho trước khi chúng ta trình dâng của lễ mình cho Ngài. Bởi quyền năng của Thánh Linh, chúng ta đơn giản được hưởng lợi từ của lễ toàn hảo là Con Của Ngài (Ê-phê-sô 2:18).

Thờ phượng là việc đáp lại cách khiêm nhường, kiên trì, biết ơn và vui mừng đối với sự tự mặc khải từ Đức Chúa Trời và lời mời gọi của Ngài. Ngoài khía cạnh này, việc hướng dẫn thờ phượng có thể trở nên sự tự thúc đẩy và tự đề cao bản thân. Chúng ta có thể phải gánh vác trách nhiệm dẫn dắt người khác và có thể nghĩ rằng bản thân không đủ khả năng để truyền tải thông điệp. Hay chúng ta có thể lấy làm kiêu hãnh trong sự thờ phượng, ca hát, chơi nhạc cụ, lên kế hoạch, trình diễn hay vai trò lãnh đạo của mình. Kết quả chúng ta phân rẽ chính mình với Đức Chúa Trời, là Đấng đã kéo chúng ta đến sự thờ phượng ban đầu.

Đó là lý do vì sao sự thờ phượng theo Thánh Kinh là hướng sự tập trung vào Đức Chúa Trời (Ngài được nhìn biết một cách rõ ràng), hướng trọng tâm vào Chúa (Ngài được ưu tiên một cách rõ ràng), hướng sự tôn cao vào Chúa (Ngài được tôn vinh một cách rõ ràng).

Nhóm lại ngợi khen Chúa không thể là phương cách để đạt được mục đích “vĩ đại” nào đó, chẳng hạn như cho sự phát triển của hội thánh, truyền giáo hoặc mục vụ cá nhân. Đức Chúa Trời không phải là thần đèn để chúng ta triệu hồi bằng cách miết tay vào chiếc đèn được gọi là “thờ phượng”. Ngài không tồn tại để giúp chúng ta đến nơi chúng ta muốn đến. Chúa chính là nơi mà chúng ta muốn đến.