TẠO VẬT BIẾT ƠN

Sự phàn nàn làm cho chúng ta dậm chân tại chỗ.
Khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ai Cập, Kinh Thánh ký thuật hai lần Đức Chúa Trời đã nổi cơn thịnh nộ bởi vì sự phàn nàn và lằm bằm của họ. Ngài toan diệt sạch dân vô ơn này mà bắt đầu lại từ đầu. Từ khi Chúa dẫn dân sự ra khỏi Ai Cập, họ luôn kêu ca và phàn nàn. Đức Chúa Trời ban bánh ma-na từ trời nhưng họ vẫn than thở và nói rằng: chúng tôi ngán ngẩm thứ bánh này, ước gì có cái gì đó khác để ăn. Sau đó, Đức Chúa Trời cho họ ăn thịt nhưng họ vẫn tiếp tục càm ràm (Dân số ký 11:32). Họ phàn nàn về tất cả mọi thứ Đức Chúa Trời đã làm cho họ. Dân Y-sơ-ra-ên đã không phụng thờ Đức Chúa trời với cả tấm lòng hân hoan và vui vẻ khi được thịnh vượng (Phục Truyền 28:47).

Đức Chúa Trời tạo dựng loài người là tạo vật biết ơn. Trở nên buồn rầu, nản lòng, vô ơn, và bất khiết là một phần của bản chất truỵ lạc - kết quả của tội lỗi. Chúng ta có thực sự muốn trở thành những gì mà Chúa muốn không? Một trong những đặc điểm chính của một Cơ đốc nhân phải là của một người ca ngợi, là người dâng lên Chúa mọi sự vinh hiển và nhận biết công lao của Ngài, là người luôn biết ơn, khiêm nhường và ca ngợi Chúa. Đó phải là dấu hiệu của Cơ đốc nhân. Đây không phải là một sự lựa chọn nữa, mà chính là cuộc đời đúng nghĩa của một Cơ đốc nhân.

Mỗi ngày trôi qua, cuộc sống của Cơ Đốc nhân không miễn trừ những thách thức, khó khăn hay những nỗi buồn đầy tổn thương. Thật khó để tránh đi những cảm xúc buồn tủi, cay đắng đến một cách tự nhiên, nhưng chúng ta tuyệt đối không được đánh mất tấm lòng biết ơn Chúa. Như Gióp đã từng tuyên bố rắng: Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi; đáng ngợi khen danh Đức Giê-hô-va" (Gióp 1:21) Hãy để Chúa tự hào về bạn như cách Ngài tự hào về Gióp “Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi-tớ của ta chăng; nơi thế-gian chẳng có người nào giống như nó, vốn trọn-vẹn và ngay-thẳng, kính-sợ Đức Chúa Trời, và lánh-khỏi điều ác?”